Người ưa nịnh thì dễ bị lợi dụng, lãnh đạo ưa nịnh thì kẻ dưới tác loạn, chính quyền ưa nịnh thì giả dối tràn lan. Nịnh bợ và giả dối là bạn đồng hành. Sự giả dối như thuốc độc, âm thầm ngấm vào từng tế bào của xã hội, từ giáo dục, y tế, thực phẩm… đều nhiễm thứ độc này. Muốn xã hội trở nên lành mạnh trở lại, có thể nào không bài trừ thói nịnh bợ và giả dối?